Liên Sinh Hoạt Phật giảng Chân Phật Kinh (8)

Tác giả: Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn
Biên dịch: Ban Biên dịch và Truyền thông Upala Việt Nam

Achieving Realization through this sutra definitely allows us to return to the Maha Twin Lotus Ponds of the Western Paradise of Ultimate Bliss.

Kinh văn:
“Chư thiên thấy vậy cảm thấy kinh ngạc lạ kỳ. Thế là Đế Thích từ trong chỗ ngồi đứng dậy, cúi đầu hướng về (Đại) Bạch Liên Hoa Đồng Tử mà thưa rằng: “Thánh tôn, thật hy hữu hiếm có. Ma Ha Song Liên Trì do nhân duyên nào mà xuất hiện ánh sáng đại quang hoa rực rỡ này?”

Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói: “Đó là vì để thuyết giảng cho các ông vậy.”

Đế Thích nói: “Thánh tôn uy quyền tối tôn. Chỉ mong thánh tôn vì chúng sinh mà tuyên thuyết. Tất cả trời người sẽ đều biết phải hướng quay về.”

Lúc bấy giờ Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói với Đế Thích cùng chư đại chúng: “Lành thay lành thay. Nay ta vì các ông và chúng sinh đời mạt thế, cùng những người hữu duyên trong đời tương lai, giảng cho tất cả đều biết đạo lý Chân Thực Phật Pháp và Tức tai tứ phúc.”

Chư thiên ở đây đại diện cho các thiên thần của hai mươi tám cõi trời có tại thiên thượng giới, cùng các thần tiên của ba mươi ba cõi trời có tại thiên thượng giới. Họ đều nhìn thấy rất rất nhiều quang sắc hiển hiện, nhìn thấy quang sắc này tràn đầy cả hư không, thậm chí tràn đầy khắp cả thập pháp giới, bao gồm cả tứ thánh giới, lục đạo chúng sinh, tam ác đạo, tất cả đều tràn ngập ánh sáng bao la, nên cảm thấy vô cùng kinh ngạc và hiếu kì.

Bởi vì toàn bộ thập pháp giới đều xuất hiện hiện tượng ánh sáng nhiều màu sắc tràn ngập như vậy, chẳng phải là một chuyện thường gặp! Chính lúc đó, Đế Thích (chính là Thích Đề Hoàn Nhân, cũng chính là thiên chủ của ba mươi ba cõi trời), từ chỗ ngồi của ngài đứng dậy. Ý nghĩa của hành động “cúi đầu” chính là chắp tay, chắp tay cung kính chính là cúi đầu. “Cúi đầu hướng về Bạch Liên Hoa Đồng Tử mà thưa”, điều này cũng đồng nghĩa với việc hỏi chuyện Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử vậy.
“Thật hy hữu hiếm có. Ma Ha Song Liên Trì do nhân duyên nào mà xuất hiện ánh sáng đại quang hoa rực rỡ này?” ý nói rằng, hiện tượng ánh sáng ngập tràn chói lọi này vô cùng hiếm gặp, vô cùng hy hữu, rốt cục là Ma Ha Song Liên Trì này, thánh giới này có nguyên nhân gì đây? Là nhân duyên nào mà xuất hiện ánh sáng đại quang hoa rực rỡ như vậy?

Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói với Thích Đề Hoàn Nhân (Đế Thích) cùng với tất cả thiên thần của các cõi thiên giới, ý rằng: “Bởi vì ông đã hỏi nên tôi mới vì ông mà giải thích một chút là vì nguyên nhân gì đã xuất hiện đại quang hoa này.”

Uy quyền tối tôn:
“Đế Thích nói: “Thánh tôn uy quyền tối tôn. Chỉ mong thánh tôn vì chúng sinh mà tuyên thuyết. Tất cả trời người sẽ đều biết phải hướng quay về.”, ở đây tôi giải thích thế nào gọi là uy quyền tối tôn.

Uy ở đây, như chúng ta vẫn nói, chính là uy phong. Uy phong bát diện!

Ngày trước chúng ta xem múa rối tay, có một vị công phu rất cao cường hễ xuất hiện một cái là, oa, rất nhiều ánh hào quang cũng xuất hiện! Khi âm nhạc tấu lên điệu cao nhất thì ông ta mới nhảy ra. Cái “uy” này cũng tương tự như một sự uy nghiêm, vô cùng uy nghiêm, tốii cao vô thượng.

Giống như bây giờ chúng ta đi nhìn mặt trời, khi mặt trời lên cao và sáng chói thì chẳng có cách nào nhìn mặt trời trực tiếp bằng mắt được cả, bởi vì cường độ sáng của nó rất mạnh mẽ. Ánh sáng chói lọi.

Thế còn chữ “quyền” thì sao? Chính là nói đến quyền lực, quyền thế, cùng với sức mạnh mà ngài nắm giữ, nói cách khác chính là sức mạnh của chính ngài, pháp lực của ngài. Đế Thích Thiên Vương (Ngọc Hoàng Đại Đế) nói: “Đây vừa là sự uy nghiêm, vừa là quyền lực tối tôn, chính là tối cao, vô thượng, chí thượng, tôn quý nhất.” Đế Thích Thiên Chủ nói rằng “Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tư uy nghiêm tối tôn” khả năng là bởi vì ngài ấy đã nhìn thấy phía trên Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử có một vị Đại Nhật Như Lai, Đại Nhật Như Lai đương nhiên là uy quyền tối tôn mà!

Chúng ta biết rằng, bản thân Liên Hoa Đồng Tử chính là hóa thân của Phật Nhãn Phật Mẫu. Hai con mắt của Phật Nhãn Phật Mẫu hóa thành Ma Ha Song Liên Trì, ánh sáng của Ma Ha Song Liên Trì hóa thành các vị Liên Hoa Đồng Tử. Vậy còn Phật Nhãn Phật Mẫu thì sao? Ngài lại được biến hóa từ Đại Nhật Như Lai, việc này đồng nghĩa với Liên Hoa Đồng Tử là hóa thân ánh sáng của Đại Nhật Như Lai. Điều này giải thích cho ta thấy nguồn gốc của Liên Hoa Đồng Tử là đến từ Đại Nhật Như Lai.

Buổi tối hôm nay chúng ta tu pháp Chuẩn Đề Phật Mẫu. Nguồn gốc của Chuẩn Đề Phật Mẫu là từ đâu đến? Kì thực, Chuẩn Đề Phật Mẫu cũng đến từ cung điện Pháp Giới Tối Thắng của Đại Nhật Như Lai, vì thế Chuẩn Đề Phật Mẫu và Liên Hoa Đồng Tử có cùng một nguồn gốc. Chuẩn Đề Phật Mẫu là chị gái của Liên Hoa Đồng Tử, do vậy, hai người giống như chị em vậy, tình cảm vô cùng tốt! Cho nên Chuẩn Đề Phật Mẫu là một trong số tám bổn tôn lớn nhất của chúng ta là có nguyên nhân của nó.

Trong Trung mật và Đài mật (Mật tông của núi Thiên Thai được gọi là Đài mật, còn Trung mật chính là Mật tông Trung Quốc), và cả Đông mật (chính là Mật tông Nhật Bản), Chuẩn Đề Phật Mẫu đều được xem như là Phật Mẫu chủ tôn. Còn trong Mật tông Tây Tạng thì Chuẩn Đề Phật Mẫu rất ít khi nghe nói đến. Trong Mật tông Tây Tạng, rất nhiều vị Rinpoche Tây Tạng đều không biết đến Chuẩn Đề Phật Mẫu. Do vậy, đối với Mật tông Trung Quốc, Mật tông Thiên Thai, Mật tông Nhật Bản, cũng chính là đối với Trung thổ, thì Chuẩn Đề Phật Mẫu đặc biệt quan tâm chăm sóc chúng ta, còn đối với người Tây Tạng thì ngài không quan tâm mấy.

Bởi vì bản thân Liên Hoa Đồng Tử đến từ cung của Đại Nhật Như Lai, do vậy ngài biết rõ Chuẩn Đề Phật Mẫu cần hoằng dương trên toàn thế giới. Tông phái của chúng ta có bát đại bổn tôn, Chuẩn Đề Phật Mẫu chính là một vị trong số đó. Chuẩn Đề Phật Mẫu còn có tên gọi khác là Tối Thắng Kim Cang và Như Ý Kim Cang, nguyên nhân chính là vì sao? Chính là vì bản thân ngài đến từ cung của Đại Nhật Như Lai.

Đế Thích nói “Thánh tôn uy quyền tối tôn” xong thì sao? Ông liền yêu cầu Thánh tôn vì tất cả thiên chúng, thiên thần, Phật, Bồ Tát hiện đang có mặt ở đó mà tuyên thuyết. Ý nghĩa của tuyên thuyết chính là giải thích công khai, để cho tất cả trời và người đều biết được nhân duyên, biết được để mà quay về.

Lúc bấy giờ Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói với Đế Thích cùng chư đại chúng: “Lành thay lành thay. Nay ta vì các ông và chúng sinh đời mạt thế, cùng những người hữu duyên trong đời tương lai, giảng cho tất cả đều biết đạo lý Chân Thực Phật Pháp và Tức tai tứ phúc.”, nghĩa là vào lúc đó, Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói với Đế Thích Thiên Chủ và tất cả các vị Phật, Bồ Tát đang ngồi tại đó, tất cả các thiên chúng, lúc đó ngài nói rằng “lành thay, lành thay” chính là câu cửa miệng của rất nhiều lão hòa thượng trước đây hay nói.

Trước đây, Sư Tôn đọc tiểu thuyết võ hiệp thường thấy lão hòa thượng cầm chiếc xẻng vuông, gặp những lúc phải phạm vào giới sát sinh thì đều nói: “Thiện tai! Thiện tai! Để lão tăng tiễn các người đến tây thiên!” [ Đùa ]

Đương nhiên kể chuyện hòa thượng phạm vào giới sát sinh như vậy thì chẳng hay gì rồi! Nhưng câu văn đó thì được dùng rất hay. Thế nào gọi là “thiện tai, thiện tai?” Có nghĩa là rất tốt, rất tốt! Người xuất gia như bọn họ giết người mà vẫn còn tiễn người ta đến tây thiên, có vẻ như hàm nghĩa rất sâu sắc.

Trên thực tế, tôi cảm thấy rằng những người xuất gia hoặc các vị đạo trưởng trong các tiểu thuyết võ hiệp này, kì thực nhìn chung đều là cố ý viết ra thôi, chỉ là thân phận của người xuất gia và đạo trưởng có một chút đặc thù. Đại bộ phận người xuất gia và đạo trưởng đều là người tu hành, chỉ có một bộ phận nhỏ người xuất gia hoặc đạo trưởng là dấn thân vào những ân oán giang hồ. Những thứ được viết trong tiểu thuyết võ hiệp đương nhiên có rất nhiều hư cấu. Nói “thiện tai, thiện tai” ở đây là chỉ có ý rằng “rất hay, rất hay”, không phải ý là muốn tiễn đến tây thiên đâu.

Ngày hôm nay tôi [ giảng đạo lý ] chính là vì Đế Thích Thiên Chủ và tất cả chúng sinh ở tại thế giới Ta Bà này, đời mạt thế chính là đời tương lai, tất cả chúng sinh trong đời tương lai, chỉ cần là người có duyên phận trong đời tương lai.

Thế nào gọi là đời tương lai? Đời tương lai nghĩa là từ thời điểm hiện tại bắt đầu thuyết pháp trở về sau, cũng chính là thế giới hiện tại và tương lai, và còn có rất nhiều đời, nhiều kiếp sau thời điểm hiện tại này, thì được gọi là các đời tương lai.

Do vậy ở đây có đạo lý này [ trong Kinh Thánh], giống như trước đây chúng ta khi [ học và ] tra Kinh Thánh, có người thầy chuyên đảm nhận việc tra cứu Kinh Thánh. Trong Kinh Thánh có một câu nói rằng chúng ta cần có lòng tin, khi Cơ Đốc Giáo tuyên truyền rộng rãi thì đã nói rằng người có lòng tin có thể lên thiên đường, người không tin thì xuống địa ngục.

Xưa kia, giống như Chúa Jesus Chris hạ giáng tại thế giới Ta Bà này, hạ sinh tại nhân gian. Do hiện tại là năm 1988 [ thì tính ra ] cũng chính là 1988 năm trước, chúa đã hạ sinh tại thế giới Ta Bà này, hạ sinh tại nhân gian để truyền bá đạo lý của Thượng Đế, truyền dạy đạo lý của Chúa.

Khi tôi nghiên cứu đạo lý này, tôi liền giơ tay hỏi mục sư, tôi nói: “Ai tin vào chúa Jesus thì mới được lên thiên đường, còn ai không tin thì phải xuống địa ngục, vậy thì, Trung Quốc chúng ta có năm nghìn năm lịch sử, xin hỏi: Trung Quốc hai nghìn năm trước, con người trong ba nghìn năm, các triều đại Đường, Ngu, Hạ, Thương, Chu, Tần, Hán, Tam Quốc, Ngụy Tấn, Nam Bắc Triều, những con người của các triều đại liên tiếp này hoàn toàn không có tiếp xúc gì với Matteo Ricci, chẳng hề biết Jesus Chris ở đâu, thế thì những người này phải làm sao?”

Mặt của vị mục sư kia thoạt trắng thoạt đỏ, ông ấy chỉ vào mũi tôi và nói: “Cậu là loại thích gây khó dễ cho người khác, chuyên môn gây phiền phức.”

Nhưng từ đầu tới cuối tôi vẫn không hiểu, lịch sử Trung Quốc chúng ta lịch sử năm nghìn năm, vậy thì con người của ba nghìn năm trước đây đã thế nào?

Vì thế mà bản kinh này của chúng ta rất hay! Những người trong quá khứ chưa từng đọc được bản kinh này xem như không có duyên. Chúng ta là những người có duyên phận thì trong các đời tương lai (đời hiện tại này và đời tương lai) đều có duyên với bản kinh này của chúng ta, người nào đọc được chính là những người có duyên trong đời tương lai.

Trước đây tôi đã học điều thứ nhất trong mười điều răn của Chúa. Điều thứ nhất trong mười điều răn của Chúa mà Đức Jehovah dạy cho Moses là: “Ngoài ta ra, không có Đức Chúa Trời nào khác.” Theo ý nghĩa của Kinh Thánh, ý của câu này là, ngoài Chúa ra, tất cả những thứ khác đều là ma quỷ.

Khi đó, tôi nói với mục sư như thế này: “Ngoài ta ra, không có Đức Chúa Trời nào khác, [ thì ngầm hàm ý ] chứng tỏ rằng trong hư không vẫn còn Chúa khác.”

Kì thực, ngài nói như vậy về “Chúa” cũng đúng, bởi vì nếu ngài thừa nhận rằng có rất nhiều các vị Chúa khác, [ nhỡ ] mọi người tin theo các vị Chúa khác, thì bản thân ngài sẽ chán nản lắm. Ở đây, chúng ta hiểu tâm tình của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời hy vọng mọi người đều có thể đi theo ngài, và cũng có thể lên được thiên đường như ngài. Ngài có thể dẫn dắt những con người này hưởng phúc ở trên thiên đường.

Ngài [ nói ] không hy vọng [ các con ] sẽ đến với vị Chúa khác, bởi vì (hy vọng) tình hình “kinh doanh” trên cõi thiên đường của chúng ta tương đối tốt, còn tình hình “kinh doanh” của các cõi thiên đường khác thì chúng ta cứ mặc kệ nó đi. Ý là như vậy. [ Đùa ]

Cá tính của Đế Thích Thiên:
Kì thực, theo Sư Tôn biết, Đế Thích Thiên của Phật giáo chính là Đức Chúa Trời của Cơ Đốc Giáo, cũng chính là Thiên Chúa của Thiên Chúa Giáo, là Thánh Allah của Hồi giáo. Trước đây tôi cũng đã dành khá nhiều thời gian để tìm hiểu về vị Đế Thích này.

Cá tính của vị Đế Thích này như sau: con người ngài rất tốt, bản thân ngài rất giỏi, quản lý ba mươi ba cõi trời, tất cả thiên chúng đều do ngài quản lý. Phạm vi quản lý của ngài rất rộng, hơn nữa ngài mang thân phận là một Thiên Chúa, ngài hy vọng tất cả con người của nhân gian đều có thể tin tưởng theo ngài .

Mặc dù ngài rất giỏi, nhưng có hai khuyết điểm nhỏ: Thứ nhất là có hơi một chút cao ngạo, thứ hai là ngài lấy hơi nhiều vợ.

Tôi nói như vậy, vị Đế Thích Thiên này có lẽ sẽ không tức giận, bởi vì uy năng của bản thân Đế Thích Thiên cũng rất tôn quý, toàn bộ nhân gian đều nằm dưới sự quản lý của ông.

Có thể nói rằng ngài là Thiên Chúa của cõi dục giới trong ba cõi giới, đồng thời, ngài cũng là Cổ Phật chuyển thế, ngài ta có duy nhất…, duy nhất…., điều này hơi khó nói! Ngài ta có duy nhất một kẻ địch, đó chính là bố vợ của ngài, bởi vì bố vợ của ngài cũng muốn chiếm được địa vị là Thiên Chúa của ba mươi ba cõi trời. Trên thiên đường mà có thể gây nên một vụ “ô yên chướng khí” như vậy chính là do ngài và bố vợ của ngài gây ra…

Ô! Tôi cũng trở nên lộn xộn rồi. Vì sao Sư Tôn lại nói mấy chuyện này nhỉ? Mặc dù Đế Thích này vĩ đại như vậy, mặc dù Đức Jehovah của Cơ Đốc Giáo rất vĩ đại, Thiên Chúa, Jehovah, Đức Chúa Trời đều rất vĩ đại, nhưng họ gặp vấn đề thì vẫn phải đi hỏi Liên Hoa Đồng Tử.

Do vậy, Liên Hoa Đồng Tử lúc này mới nói cho họ, để cho mọi người được biết rằng cái gì là Chân Phật Mật Pháp. Thế nào là đạo lý tiêu tai tứ phúc?

Phật pháp chân thực hoàn toàn không phải là biểu hiện sùng bái bên ngoài, đương nhiên Kinh Thánh cũng rất hay, bởi vì biểu hiện bên ngoài của nó đều là khuyên người ta làm việc thiện, khuyên người ta cần làm người thế nào, làm việc thế nào, cũng nói chuyện đạo lý.

Những điều mà Kinh Thánh giảng cũng đều là những đạo lý rất hay. Tuy nhiên, đạo lý trong Kinh Thánh vẫn là biểu hiện bên ngoài. Chúng ta đến giáo đường chính là để nghe mục sư giảng đạo, sau đó chúng ta cầu nguyện, hướng về Thiên Chúa cầu nguyện, sau đó thì sao? Chúng ta đọc văn cầu nguyện, ngâm thơ tán thán Thượng Đế. Sau đó, chúng ta có lễ Giáng Sinh, mục sư sẽ phát kẹo cho ta, đây đều là những biểu hiện bề ngoài.

Trong Phật pháp của chúng ta cũng có [ các hoạt động ] tương tự, ví dụ khi chúng ta sám hối thì ta niệm văn cầu thỉnh, hát tán thán, niệm Phật, tụng kinh, trì chú. Nghi thức bên ngoài này khá tương đồng với Cơ Đốc Giáo.

Trước đây trong Cơ Đốc Giáo của chúng tôi đọc văn cầu nguyện, chúng tôi dùng tiếng Đài Loan để niệm. Tôi đọc một đoạn cho mọi người nghe: “Cha ở trên thiên đường của chúng con, Cha Thượng Đế, chúng con ở đây!” Ví dụ cầu nguyện như vậy gọi là biểu hiện bề ngoài, cũng chính là sự sùng bái trên phương diện hình thức.

Dùng Phật pháp chân thực để cải vận:
Nhưng Phật pháp chân thực thì hướng vào tìm hiểu nội tâm của bạn, hướng vào nội tâm của bạn để tìm hiểu một cách sâu xa, để thấu hiểu nội tâm bạn, khiến cho cái tâm chân chính của bạn có thể chắt lọc ra được Phật tính chân thực, biến nhân tính của bạn thành Phật tính. Tu hành như vậy mới là Phật pháp chân thực.

Do vậy, Phật pháp chân thực hoàn toàn không phải là biểu hiện sùng bái bên ngoài, cũng không phải là cứ ở đó đọc kinh, niệm văn cầu thỉnh, hoặc là đi sám hối, không phải như vậy. Nó hoàn toàn là việc nhận ra thế giới nội tâm của bản thân bạn, sự thức tỉnh này mới là Phật pháp chân thực. Phật pháp không tách rời tự tâm, rời xa tự tâm liền không còn pháp nữa thì đó cũng là ngoại đạo.

Vì thế, chúng ta đến nhà thờ, hoặc đến chùa chiền, thấy những người đến đó chỉ châm hương vái lạy, rồi nói chuyện với Bồ Tát, nói rất nhiều lời, đều là ca thán than phiền, những người này chẳng phải là học Phật pháp chân thực.

Trước đây tôi từng kể chuyện có một bà lão đem theo một buồng chuối đến chùa nói chuyện với Bồ Tát suốt từ 10 giờ tối cho đến tận 2 giờ sáng. Lão hòa thượng trông nom chùa hễ thấy bà đến là biết ngay tối nay chẳng được ngủ rồi. Tóm lại, kiểu gì cũng phải đến sáng sớm mới có thể đóng cửa chùa.

Lão hòa thượng này thấy bà lão đến liền nói với bà:
“Bà không đến vào ban ngày được sao?”
Bà nói:
“Buổi tối tôi mới rảnh.”

“Bà có thể nói ngắn gọn một chút không?”
“Tôi đã tích tụ nỗi phiền muộn này bao nhiêu năm rồi, bây giờ cần phải nói với Bồ Tát, sao ông lại có thể cư xử thiếu phép tắc như vậy?”

Bà lão nói chuyện với Phật, Bồ Tát, vừa bắt đầu nói chuyện là bà bắt đầu kể lể. Nào là con trai lớn của bà bất hiếu! Thằng con trai thứ hai của bà thì hư hỏng! Thằng con trai thứ ba thì không cho bà tiền! Con dâu cả thì đuổi bà ra khỏi nhà ra sao! Con dâu thứ hai thì hễ nhìn thấy bà là trợn trừng mắt lên. Còn con dâu thứ ba thì sao? Cô ta cố ý ăn hết đồ ăn mà bà thích ăn! Tốt nhất là cho lũ chúng nó ngã hết, ngã lộn nhào, ngã gẫy chân thì thôi!

Chúng ta hiểu rằng đây chẳng phải là Phật pháp chân thực. Đây chỉ là sự sùng bái bên ngoài mà thôi. Lúc này đây, giống như chúng ta đang ngồi trong lễ đường nghe giảng đạo, hoặc đang hát thánh ca tán thán, sau đó cầu nguyện. Những việc kiểu này nhìn chung mà nói thì đều là những hành động biểu hiện bề ngoài.

Người có thể theo phương pháp được giảng trong Kinh Thánh hoặc trong kinh Phật để biết cách làm người, làm việc thiện cũng đã là rất tốt rồi. Tuy nhiên đây cũng vẫn chưa phải là chân thực nhất. Phật pháp trong cuốn Chân Phật Kinh này mới có thể đủ khả năng tiêu tai, mới đủ khả năng ban phúc, cũng như đủ khả năng thay đổi vận mệnh của bạn. Không những thay đổi vận mệnh mà còn có thể giúp bạn vãng sinh đến tầng cao nhất Ma Ha Song Liên Trì ở Tây phương Cực lạc Thế giới.

Rất nhiều người đều hy vọng có thể thay đổi vận mệnh. Các thuật sĩ giang hồ lợi dụng tâm lý này của con người nên bảo rằng tôi có thể giúp anh cải vận, ý rằng anh phải đưa cho tôi cái gì đó thì tôi mới giúp anh cải vận, để giúp vận mệnh của anh tốt hơn. Sư Tôn cho rằng việc này chẳng thể nào thay đổi vận mệnh được.

Các bạn muốn cải vận thì cần phải học tập Phật pháp chân thực, thay đổi từ chính nội tâm mình, có như vậy bạn mới có thể thực sự thay đổi vận mệnh. Điều này có nghĩa là phải thay đổi toàn bộ nội tại gốc chân chính của bạn thì vận mệnh của bạn mới có thể thay đổi. Đó chính là “đạo lý chân thực Phật pháp tức tai tứ phúc”.

Hôm nay tôi giảng đến đây thôi. Om mani padme hum.