Tác giả: Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn
Biên dịch: Ban Biên dịch và Truyền thông Upala Việt Nam
Achieving Realization through this sutra definitely allows us to return to the Maha Twin Lotus Ponds of the Western Paradise of Ultimate Bliss.
Xin chào các vị thượng sư, các bạn đồng tu!
Hôm nay tôi rất vui lại được đến đây gặp mặt mọi người. Tối hôm qua ở sân bay Hồng Kông, tôi đã gặp mặt một vài Thượng sư và các bạn đồng tu rồi, tâm trạng của tôi vô cùng phấn khởi. Vừa đến sân bay tôi liền hỏi Thượng sư Liên Hàn xem pháp hội ngày mai có khai thị thuyết pháp không. Thượng sư Liên Hàn nói: “Không có. Sư Tôn có thể thư giãn ngồi trên sân khấu, tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị xong hết rồi.” Kết quả là khi tôi xem tờ chương trình của pháp hội hôm nay, trên đó lại có viết là Sư Tôn thuyết pháp khai thị. Vừa nãy tôi ngồi ở đây đã cảm thấy đứng ngồi không yên rồi, bởi vì thực sự tôi không biết tiếp theo đây tôi có phải thuyết pháp với khai thị nữa không.
Tôi có chút lo lắng, liền nhờ một cô gái phục vụ lấy cho cây bút và mấy tờ giấy trắng, chuẩn bị viết ra một số nội dung mà tôi muốn giảng. Thế nhưng cũng không kịp mất rồi, trên tờ giấy trắng này đến một chữ tôi cũng chưa kịp viết. Vốn dĩ là lên ghế này thì ngồi có thể thư giãn thoải mái một chút, giờ thì tôi biết là mình bị Thượng sư Liên Hàn hại đến thảm rồi, thế là thành ra tôi chẳng có được chút thư giãn nào. Tuy vậy, bởi vì vừa nãy mọi người đã đọc bản Chân Phật Kinh mới xuất bản, nên hôm nay tôi sẽ nói về nguồn gốc của Chân Phật Kinh và ý nghĩa của Chân Phật Kinh vậy.
Chân Phật Kinh là gọi tắt của Chân Thực Phật Pháp Tức Tai Tứ Phúc Kinh, vì sao lại cần nói là “Chân”? Bởi vì tất cả mọi điều trong đó đều chân thực. Tôi đã từng đến Tây phương cực lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì, những gì tôi chứng kiến và nghe được là vô cùng chân thực, hoàn toàn không phải là nằm mơ. Sau khi tôi trở về từ Tây phương cực lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì, người đầu tiên mà tôi kể chuyện này chính là mẹ của tôi. Bởi vì cha tôi đã đọc Phong Thần Bảng tới mức mê mẩn cả người rồi, ông ấy nói: “Liên Hoa Đồng Tử chẳng phải là Na Tra Tam Thái Tử hay sao? Bản thân bố đây sao có thể trở thành Thác Tháp Thiên Vương Lý Tĩnh được?”
Liên Hoa Đồng Tử Sư Tôn ở đây không phải là Na Tra Tam Thái Tử đồ đệ của Thái Ất Chân Nhân đâu. Mà là tôi thực sự đã đến Tây phương cực lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì, trông thấy Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử, toàn thân ngài xung quanh đều phóng đại quang minh, hơn nữa ngài cất tiếng nói với tôi: ta đây chính là ngài đó.
Đây là một trải nghiệm hoàn toàn chân thật từ hai mươi năm trước, bởi vậy nên ở đây có một chữ “Chân”, nghĩa là tôi thực sự nhìn thấy, thực sự nghe thấy, thực sự ngửi thấy, hơn nữa, tôi đích thực đã đến Ma Ha Song Liên Trì.
Hôm nay, giáo phái Chân Phật Tông chúng ta đã trải qua rất nhiều thăng trầm và rất nhiều nỗ lực mới được như bây giờ. Những kinh nghiệm trong suốt quá trình này, phần lớn tôi đã đều viết trong sách, các bạn đọc sách sẽ hiểu được rõ ràng, sẽ hiểu được nguồn gốc của Chân Phật Tông.
Chân Phật Tông có siddhi thực sự. Thế nào là “siddhi”? Siddhi chính là thành tựu chân thực, là Phật địa chân thực. Tương lai mọi người có thể vãng sinh đến Tây phương cực lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì. Chúng ta còn có pháp tu chân thực – đó là Chân Phật Mật Pháp, là phương pháp tu hành chân thực của giáo phái Chân Phật Tông, có được sức mạnh thu thập và triệu tập của Thượng sư. Ở đây không phải là nói về pháp lực, mà là nói về Bồ Tát từ bi, pháp lực từ bi mà thường xuyên hiển hiện sức mạnh thần thông vĩ đại.
Giống như khi nãy trong pháp hội cầu phúc mọi người hát hương tán, hát thanh tịnh pháp thân Phật, Sư Tôn nhìn xuống hội trường thấy rất nhiều Phật, Bồ Tát hạ giáng, biến thành một vòng pháp luân xoay chuyển, một vòng tròn màu xanh lam to lo ứn giống như một ngọn núi vậy, tất cả Phật Bồ Tát đều bay lên trên pháp luân. Hôm nay nếu có người nào chụp ảnh mà cơ duyên đủ may mắn thì sẽ chụp được pháp luân màu xanh lam, vô cùng chân thực. Bởi vậy, Chân Phật Mật Pháp của chúng ta, pháp hội của chúng ta (ví dụ pháp hội cầu phúc, siêu độ) đều vô cùng chân thực và có nhiều cảm ứng.
“Nhân địa” của chúng ta, bởi vì Sư Tôn đã nghe thấy vô cùng thật, nhìn thấy rất thật, nơi mà Sư Tôn đã đến cũng rất thật, đây chính là “nhân địa” thật. Thế còn “quả địa” của chúng ta thật là bởi vì việc tu hành của chúng ta đều sẽ thành tựu và đạt kết quả, có thể trở về Tây phương cực lạc thế giới Ma Ha Song Liên Trì, nên đây chính là “quả địa” thật.
Chúng ta cũng có phương pháp tu hành, phương pháp và thành tựu tu hành của chúng ta chính là Chân Phật Mật Pháp. Tu hành theo thứ tự này có thể giúp chúng ta đạt được “quả” chân thực. Từ “nhân địa” đến “quả địa”, cùng với thứ tự tu hành đều vô cùng chân thực.
Nguồn gốc Chân Phật Kinh:
Rất nhiều người đã đọc bản Chân Phật Kinh này rồi, mọi người đều biết là đây là từ không mà làm ra có, mà bởi vì từ không mà làm ra có, thế chẳng phải là giả sao? Không phải là giả, mà là từ vô hình biến thành cái hữu hình, đây chính là ý nghĩa của từ không mà làm ra có. Bản kinh này làm sao mà có? Đó chính là Sư Tôn quan sát tâm của chính mình, mở rộng tâm mình ra, rồi từ trong toàn bộ sự tập trung đó, từng chữ từng chữ từ trong tâm hiển hiện ra, từ đó mà Sư Tôn đã hoàn thành bản kinh văn này.
Mọi người có thể cho rằng sự xuất hiện của bản kinh này có lẽ là do trong mơ Sư Tôn có được, hoặc là tự nhiên Sư Tôn nhặt được trên đường, hoặc là từ trong không trung rơi xuống, hoặc là trong một đống giấy lộn đột nhiên trồi ra. Sự thật là bản kinh này do Sư Tôn quan sát tâm mình mà tìm thấy, thấy được tâm mình mà có được nó.
Trong bản kinh này có một câu vô cùng quan trọng, đây cũng là bí mật lớn nhất bên trong bản kinh này. Kinh văn rất đơn giản, nhưng thực sự ảo diệu phi phàm, đoạn văn này chính là: “Lúc bấy giờ, Thánh tôn Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử nói với đại chúng: Tu hành lấy vô niệm làm chính giác Phật bảo. Lấy thân thanh tịnh, khẩu thanh tịnh, ý thanh tịnh làm Pháp bảo. Lấy Chân Phật Thượng sư làm Tăng bảo.”
Lấy vô niệm làm Phật bảo:
Hôm nay, các đệ tử quy y Chân Phật Tông và mọi người có mặt ở đây phần lớn đều là người tu hành, trên phương diện tu hành, mọi người đều biết cần phải dựa vào cái gì để tu sửa hành vi của chính mình. Nhưng tu hành thì dựa vào cái gì để làm Phật bảo đây? Cái quan trọng nhất chính là lấy vô niệm làm Phật bảo.
Vô niệm nghĩa là không còn suy nghĩ. Chúng sinh trên thế giới này ai ai cũng đều có suy nghĩ, nhưng người tu hành có thể tu đến trạng thái vô niệm thì sẽ trở thành vô tâm và vô ngã. Khi đạt đến vô niệm rồi, thân thể của bạn sẽ tràn đầy khắp trong hư không. Một người tu hành có thể tiến vào trạng thái vô niệm, thân thể của người đó tương đương với toàn bộ hư không vũ trụ, tương đương với hư không. Khi vô niệm rồi thì không còn ô nhiễm nữa, không còn ô nhiễm tức là thanh tịnh, mà thanh tịnh như vậy thì chính là Phật rồi. Do vậy, vô niệm chính là chính giác Phật bảo.
Mọi người thấy vô niệm có vẻ như rất đơn giản, kì thực vô niệm là khó số một và cũng là thù thắng số một. Có lẽ sẽ có người cho rằng đại khái mỗi tối đi ngủ là có thể đạt đến trạng trái vô niệm rồi, nhưng thực tế tôi biết mọi người khi đi ngủ là rơi vào trạng thái hôn mê, không phải là vô niệm. Thế còn bình thường, chúng ta có vô niệm không? Các bạn đồng tu ở đây nếu đã từng học ngồi thiền sẽ biết, càng muốn vô niệm thì lại càng “có niệm”. Còn bạn nào có thể trải nghiệm được sự ảo diệu của vô niệm thì chính là đã đạt đến chính giác Phật bảo chân chính rồi.
Lấy thân thanh tịnh, khẩu thanh tịnh, ý thanh tịnh làm Pháp bảo:
Vậy thì làm sao để đạt tới vô niệm đây? Muốn đạt đến vô niệm thì cần phải học pháp, học pháp chính là cần phải học được thân thanh tịnh, khẩu thanh tịnh và ý thanh tịnh. Thân thể thanh tịnh nghĩa là tay của bạn không thể nào sờ lung tung, cơ thể này không thể chạm lung tung, nhưng cũng không phải là bảo bạn ngày ngày tắm rửa đâu, nhưng thường xuyên giữ được sự sạch sẽ thì chính là thân thanh tịnh.
Thế còn khẩu thanh tịnh thì sao? Nghĩa là bảo bạn thường xuyên niệm Phật trì chú, nhưng bạn lại chẳng niệm Phật trì chú, mà lại thường xuyên chửi Tam Tự Kinh, Tứ Tự Kinh đều là bất hảo, thì như vậy không phải là khẩu thanh tịnh rồi. Khẩu thanh tịnh ở đây chính là cần trì chú, cần niệm Phật, cần nói lời thiện lành, đó chính là khẩu thanh tịnh.
Tật lớn nhất của con người chính là thích buôn chuyện, nói những lời khó nghe nhất về người khác. Vì thế, chúng ta có một câu tục ngữ là: “Mười cái miệng chín cái mông”, vì sao gọi là mười cái miệng chín cái mông? Chính là “thối mồm” đó, ở đây không phải là nói bạn không đánh răng, hay là đại tràng bạn không tốt đâu, thối mồm thật sự chính là những lời bạn nói ra lúc nào cũng rất thối.
Do vậy, khẩu thanh tịnh có nghĩa là trong những ngôn từ mà bạn nói ra cần luôn luôn thiện lành, khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, khiến người khác vui vẻ, hơn nữa có thể khuyên người khác những điều thiện, khuyên người khác tin Phật, như vậy mới được gọi là khẩu thanh tịnh.
Cái thanh tịnh tiếp theo mới là vô cùng khó, đó chính là ý thanh tịnh. Trong Chân Phật Mật Pháp có dạy mọi người quán tưởng, nghĩa là luôn luôn nghĩ đến sự trang nghiêm của Phật Bồ Tát. Kì thực, quán tưởng chính là rèn luyện cho suy nghĩ của chúng ta được thanh tịnh, sự thanh tịnh trong suy nghĩ này là rất khó đạt được.
Tối hôm qua tôi đã đến Hồng Kông, khi đi qua chợ đêm, tôi cảm thấy ở Hồng Kông tu hành rất khó. Ở trong núi sâu hoặc trên đỉnh núi cao, cứ ở đó không xuống núi nữa, thì tu hành mới dễ dàng hơn. Bởi vì khi chúng ta ở trong núi sâu thì ta chỉ nhìn thấy toàn là cây, những gì mắt nhìn thấy đều vô cùng xanh mát trong lành. Còn đến chợ đêm Hồng Kông thì chỉ cần nhìn thấy một vài bảng hiệu là tất cả đều bị ô nhiễm hết cả. Ở Seattle tốt hơn ở Hồng Kông một chút.
Vì sao ý niệm lại quan trọng đến vậy? Liên Sinh Hoạt Phật nói để mọi người biết, ý niệm thanh tịnh là quan trọng một trăm phần trăm. Nếu có người không tin rằng ý niệm có sức mạnh, chúng ta làm một thực nghiệm thế này để chứng minh. Khi bụng của bạn đói, tôi để một bát cơm chiên Dương Châu trước mặt bạn, bạn vừa nhìn thấy bát cơm chiên Dương Châu ở trước mặt, dù chưa ăn cơm, nhưng nước miếng đã tiết ra rồi, đây chính là sức mạnh của ý nghĩ.
Chúng ta đổi cái bát cơm chiên đó thành một bát phân đặt trước mặt bạn, bạn vừa nhìn thấy bát phân đó, liệu bạn có chảy nước miếng không? Bạn sẽ nôn ngay! Nhưng mà bạn vẫn chưa hề ăn cơm chiên Dương Châu đó, cũng như chưa hề ăn phân, nhưng bạn vẫn sẽ chảy nước miếng hoặc nôn ọe, tôi nói cho mọi người biết, đây chính ý niệm.
Trước đây tôi từng nói là muốn kiểm tra một số Thượng sư. Ở Seattle, Sư Tôn sẽ đưa vài Thượng sư đến một nơi kia, rồi để cho họ hoàn toàn tự do ở đó, một tiếng đồng hồ sau, Sư Tôn lại đến đón họ, xem xem sắc mặt của họ có còn thanh tịnh không. Sư Tôn sẽ đưa họ đi xem Topless đó (múa thoát y). Đây là một bài kiểm tra rất hay.
Bạn xem mấy cái màn Topless này, mắt bạn có bị nhiễm sắc không? Ý niệm có bị nhiễm sắc không? Ý niệm và mắt của bạn đã bị nhiễm sắc rồi thì bạn chỉ là Thượng sư giả. Bạn có thể như như bất động thì mới là Thượng sư thật. Thế nhưng mà cho đến nay tôi vẫn chưa dùng tới bài kiểm tra này. Trên thực tế, sự thanh tịnh của ý niệm được xếp ở vị trí đứng đầu trong ba loại thanh tịnh. Giả sử ý niệm mà thực sự thanh tịnh thì sẽ không nhiễm sắc, bạn thực sự là “sắc tức thị không, không tức thị sắc” rồi.
Mọi người đừng cho rằng Sư Tôn nói đến cái Topless này [ thì mọi người cũng ] nên tối nào cũng chạy đến nơi đó để làm bài kiểm tra! Chỉ sau khi bạn thực sự có được định lực rồi thì tự bạn cân nhắc xem mình có thể thực nghiệm hay không. Trên thực tế, tu hành là một việc rất khó. Do vậy thân thanh tịnh, khẩu thanh tịnh, ý thanh tịnh chính là pháp bảo của tu hành Chân Phật Mật Pháp.
Cuối cùng là câu “lấy Chân Phật Thượng sư làm Tăng bảo”. Căn bản truyền thừa Thượng sư của Chân Phật Tông nhất định phải là người có tu trì, bạn phải xem thầy như Phật vậy! Học tập những mặt tốt của Căn bản truyền thừa Thượng sư, nhưng hãy đừng để ý đến những thiếu sót của thầy. Bạn học cái tốt và bỏ qua cái xấu, đến cuối cùng bạn sẽ có thể thành tựu. Nếu bạn học cái xấu mà bỏ qua cái tốt thì chắc chắn bạn sẽ đọa xuống địa ngục.
Bạn học tập những cái tốt có thể thành Phật, học những cái xấu thì sẽ xuống địa ngục, hơn nữa trong Mật giáo có nói, nếu bạn quan sát cái xấu của Căn bản truyền thừa Thượng sư đủ lâu thì bạn chắc chắn sẽ phỉ báng thầy, nếu mà việc này xảy ra thì bạn đã học được về địa ngục rồi đó, chứ không phải là học để thành Phật nữa đâu.
Điểm quan trọng của bản kinh này nằm ở hai chữ “vô niệm”. Chân Phật Mật Pháp tiết lộ cho chúng sinh biết nhập vào tam ma địa của sự vô niệm. Khi bạn đã tiến vào trạng thái vô niệm rồi thì bạn có thể biết được tất cả mọi thứ, cũng như hiểu được rất rõ ràng minh bạch về mọi thứ, có thể tự chủ sinh tử, có thể minh tâm kiến tính.
Vô niệm chính là vô nhiễm, vô nhiễm chính là hoàn toàn thanh tịnh. Khi bạn đã hoàn toàn thanh tịnh thì bạn cũng như hư không, như hư không trong không gian vũ trụ, và như thế bạn có thể hoàn toàn dung nhập vào hư không, bạn chính là thế giới, thế giới chính là bạn, bạn chính là Phật, Phật chính là bạn.
Việc này vô cùng vĩ đại, hơn nữa mười phương đều dung hòa thông suốt với nhau. Do vậy mới nói là thập phương pháp giới chính là một pháp giới, thập phương tam thế chính là bạn có thể phá bỏ hoàn toàn không gian và thời gian, đây chính là khai ngộ.
Cuốn sách số 80 của Sư Tôn có tựa đề “Vua của Phật Vương”. Cuốn “Vua của Phật Vương” này viết về những chứng ngộ và cảnh giới giác ngộ. Sau khi cuốn sách này ra mắt, hy vọng mọi người có thể thể hội được một cách đúng đắn, tinh tấn cẩn thận, nghiên cứu học tập chính xác.
Om mani padme hum.
Tại Phật đường Tín Pháp, Hồng Kông, ngày 23/12/1988.